Ngày em xuất gia…

Thứ sáu - 31/08/2012 10:52   Đã xem: 3266
Em! Cho tôi được gọi là “em” một lần này nữa thôi, vì hôm nay, em đã chính thức xuống tóc xuất gia sau ba tháng tập sự. Và hẳn nhiên, tôi phải gọi em bằng một danh xưng khác rồi.
Hồn nhiên - Ảnh minh họa từ internet
Hồn nhiên - Ảnh minh họa từ internet
Có lẽ, hình ảnh tinh khôi của những chú tiểu trong màu áo nâu sòng, đầu ba giá, cùng những vị thầy khả kính rực rỡ y vàng giải thoát trong những buổi kinh cầu, phía trên là hình tượng Đức Phật uy nghiêm mà hiền từ trong những ngày đầu đến chùa đã cho em một niềm giao cảm, gieo mầm một ước mơ. Để rồi bây giờ, em lạy cha, lạy mẹ. Em từ giã người thân. Xuất gia mặc áo pháp. Bước đi trên con đường thánh thiện và cao cả. Con đường mà chúng ta vẫn mong, sẽ có một ngày là những người bạn đồng hành của nhau.

Em à! Em thật dũng cảm! Chẳng dễ dàng để “cát ái từ thân”. Chẳng dễ để vượt qua sự lôi kéo của những thú vui dục lạc trong đời sống trần tục này. Và có lẽ, cũng chẳng phải cứ muốn xuất gia là được, phải không em? Vì đó còn là sự tích tụ đủ đầy của nhân duyên. Của tâm nguyện rộng lớn. Của hạnh nguyện bao la. Như Sư phụ đã từng nói vậy.

Và hôm nay, em đã bước đi, tự nhiên như thể đó là lời ước nguyện từ kiếp nào!

Hủy hình mặc pháp phục. Nhìn em trong hình hài một chú tiểu, mẹ đã khóc. Đó phải chăng là những giọt nước mắt của một chút ích kỷ còn sót lại trong tình thương của mẹ? Vì bây giờ, em đã là người của… đại chúng, không còn riêng của mẹ nữa rồi. Hay đó là sự xúc động của người mẹ khi thấy con mình đang bước đi trên hành trình chân lý, ít kẻ làm được, bao người ngợi ca? Có lẽ, chỉ một mình mẹ hiểu.

Nhưng dù với ý nghĩa nào thì em, hãy luôn ghi nhớ công ơn của mẹ. Cảm ơn mẹ. Vì tất cả. Vì mẹ cũng đã tu cho em.

Hãy bước đi thật vững chãi, em nhé! Dù biết rằng sẽ chẳng dễ dàng. Đừng để cho những giọt nước mắt của mẹ phải rơi vì thất vọng. Hãy cho mẹ thấy rằng, năng lượng của đại chúng đã nuôi lớn em biết nhường nào.

Nợ đời manh áo chén cơm,

Trả đời bằng cả tâm hồn thanh cao

Em! Hãy nhớ mang theo bên mình lý tưởng cao đẹp thuở ban sơ. Vì đó là con đường mà em đã chọn, đã đi, và sẽ đi:

Xuất gia hành Phật đạo

Nguyện độ nhất thiết thân.

Rồi một ngày chúng ta sẽ gặp nhau.

Ngày đó tôi xuất gia, chung vai xây đạo Phật!

Đặng Vũ Khánh Nhân (khanhnhan2501@gmail.com)


Tác giả bài viết: Minh Vương

Nguồn tin: www.giacngo.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây