RU MÃI MỘT THỜI ÁO TRẮNG

Thứ ba - 04/12/2012 07:51   Đã xem: 3906

RU MÃI MỘT THỜI ÁO TRẮNG

Tình bạn trăm năm lòng vẫn nhớ
Nghĩa thầy muôn thuở mãi tri ân!
...........................................................
Hạt mưa rơi nghiêng qua cửa sổ
nhẹ nhàng đậu xuống bờ vai
nối thời gian ký ức lăn dài
qua năm tháng ướt nhòe trang nhật ký…

Đề Thám An Khê
xưa…
RU MÃI MỘT THỜI ÁO TRẮNG
  Tình bạn trăm năm lòng vẫn nhớ
  Nghĩa thầy muôn thuở mãi tri ân!
 
Hạt mưa rơi nghiêng qua cửa sổ
nhẹ nhàng đậu xuống bờ vai
nối thời gian ký ức lăn dài
qua năm tháng ướt nhòe trang nhật ký…
 
Đề Thám An Khê
xưa…
“ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn. »
Kỷ niệm chẳng là gì nếu lòng ai vội xóa
nhưng nó là tất cả nếu lòng người giữ nguyên.
 
Ngày ấy…
Cánh diều vi vu trên nóc trường Đề thám
tuổi hồn nhiên buông dây xanh vút bầu trời!...
đôi mắt trong veo, tà áo dài phất phới
e ấp nụ tầm xuân mơ mộng cao vời...
Nhưng cỗ máy thời gian không giữ nổi tuổi xuân
cởi áo thư sinh gửi lại trắng ngần
khoác lên mình lớp bụi thời gian, giã từ sách vở
lặng lẽ chia tay như cánh chim vỡ tổ
bay khắp phương trời tìm sinh kế để nương thân…
kẻ lam lũ đời thường, người trên đích vinh quang
người  nằm xuống trong cuộc chiến tranh,
người sớm đi xa … rất ít bạn về tiễn biệt…
gương mặt thân thương  còn hằng sâu xanh biếc
thuở hòn bi lăn viên đáo xoay tròn
thuở tình yêu vụng trộm trẻ con
giấu mãi trong tim trên bước đường xuôi ngược…
yêu nhau lắm lấy nhau chẳng được
cúi mặt ngậm ngùi nhìn con sáo sang sông!
có đứa ngồi chung lớp nay đã thành vợ thành chồng…
 
Thằng Thành thằng Trưng hay ghẹo con Tâm mít ướt
con Hạnh con Hồng hay mách lẻo méc thầy cô…
thằng Tiên thằng Xính nghịch như “ma cô”
lấy mắc mèo lông rải lên bàn cô giáo
cô cho nghỉ tiết được ra sân chơi ngáo…
con Tuyết da trắng như bông lại có chồng sớm nhất
có thằng trồng cây si vỡ mộng, sờ sững đứng trời trồng.
con Tích con Liên, hay lấy lòng thầy cô xung phong lên bảng
giảng bí đường mặt đỏ như son….
 
Chuyện không đầu không cuối …cỏn con
thế đấy! giờ thành kỷ niệm…

Chiều nay!!...
cơn mưa dầm rơi rả rích
thấm từng trang nhật ký đầu đời.
hiện rõ tinh khôi gương mặt thân thương sau buổi chiều gần tắt nắng…
Tuổi chúng ta nay lên ông lên cụ
bốn mươi năm đi “chinh phạt” đời mình
bụi thời gian nhuộm trắng mái tóc xanh
mặt in dấu chân chim, nở nụ cười móm mém
gặp nhau chắc không nhận ra được đứa nào!
 
 
 Thầy cô dắt ta đi một quãng đường nay ai còn, ai mất?
 làm người chèo đò đưa khách
sang sông rồi ngoảnh đầu nhìn lại có được mấy ai ??
 
Thầy Lam hay la, thầy Hinh hay nghiến răng “úm mẹ”,
cô Trà hay đỏ mặt khi đứng trước học sinh nam trạc tuổi bằng mình?!
thầy Cang nghe học trò nói hay nghiêng tai
thầy Trọng lúc nào cũng “pập phà” ba số
thầy Tiếp, dạo hành lang có cây ba-toong cầm tay vỗ vỗ
thầy Long Dài hay trợn mắt khi bất bình
thầy Sâm khệ nệ với cặp kính “đít chai”
thầy Tâm đọc văn giọng nhỏ như con gái
thầy Hà ít nói nhưng em nào cũng sợ
cô Kiều cao nghều mà bài văn giảng lắng sâu…
Mỗi người một  tính cách
khắc khe mà gần gũi, nghiêm nghị mà thân thương
tận tụy sẻ chia khi bài giải bí đường….
Và chỉ có thầy cô tạo lên một tấm gương
để chúng ta soi lời giaỉ đáp chính mình trên hành trình vạn dặm…

 
 
“Thầy ơi! tụi bay ơi!’ giá mà có được
vòng quay thời gian trở lại ngày xưa
để có được thầy véo tai vì không thuộc bài run run lên bảng
để có được cái liếc trộm thầm yêu mà phập phồng lo lỡ ai biết được!
để có được trái cốc, trái me tranh nhau giành giật
tặng cho nhau vị chua ngọt đầu đời!
nhặt cho nhau cánh phượng  đỏ tươi
áp vào ngực để giữ hoài  thời lấm lem mực tím…
hét thật to những gì đã chết lịm
của một thời thương lắm!... “mày tao” ơi!
 
Tuổi thanh xuân là cuốn sách viết vội một thời
giờ chỉ mở được trong ký ức  
trái đất là vòng tròn quay không dứt
nhưng vòng quay có ngày sẽ gặp
Thầy bạn ơi!...
 
Đề Thám An Khê nay về lại…
trường lặng yên Cô phượng rỏ buồn rơi
chàng me tây khẳng khiu khua nhánh giữa trời
như cố níu lại một thời ngôi trường cũ
dẫu mai này sương che mây phủ
dấu ấn mực xanh còn đọng giữa lòng người…
 
….
Nếu ai bảo thời gian xóa nhòa tất cả
tôi xin làm con ve nhỏ
mộng mơ và ru khẽ những bong bóng mùa hè…
 
 
  An Sinh
  Kỷ niệm 40 năm về trường cũ
   Chư Sê Ngày 17/11/2012

Tác giả bài viết: An Sinh

Nguồn tin: Tịnh xá Phú Cường

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây